Dandelion02
Chương thứ ba: Long Hiên hoàng triều
“Phốc, cái gì?Cha, người vừa mới nói hiện tại là triều đại gì?” Nghe lầm, nghe lầm, điều này sao có thể?
Chậm chạp qua hết một ngày, Ngạo Quân rốt cuộc tìm được một cơ hội ngay vào lúc dùng bữa, cắn răng, giậm chân một cái, mạo hiểm để cha mẹ mới nhận thức này nhìn như là một quái vật nguy hiểm, hỏi cái vấn đề thời không nơi đây mà tiểu hài tử ba tuổi cũng có thể nói được, kết quả nhận được cái đáp án làm cho nàng lập tức cười đến sặc sụa.
“Cẩn thận chứ! Cái đứa nhỏ này, làm gì mà kích động dữ vậy?” Ngọc Liên một bên chỉnh sửa lại mặt bàn một bên trách cứ Ngạo Quân. Đứa nhỏ này như thế nào lại hỏi cái loại…..vấn đề như thế này?
“Con không sao, cha, người mau nói cho con biết, lời người vừa nói là thật chăng?” Ngạo Quân nhanh chóng lôi kéo lấy Đừng Văn – trượng phu của Ngọc Liên, nóng lòng muốn biết đáp án.
“Là thật, nơi này chính là Long Hiên hoàng triều.” Quân nhi tại sao lại không biết đây là Long hiên quốc chứ? Chẳng lẽ nàng không phải là người của Long hiên quốc. Dù cho là nàng không phải người ở đây, cũng nhất định biết Long hiên hoàng triều, có cần phải phản ứng lớn tới như vậy sao?
‘Oanh’, nàng…..nàng cư nhiên lại xuyên qua Long hiên hoàng triều, hai năm trước, đường tỷ Ngạo Tuyết xuyên qua cũng là Long hiên hoàng triều, cũng Vũ Tình trao đổi thân phận. Nàng thế nhưng cũng lại đến nơi đây, vậy……vậy nàng không phải có thể gặp lại Tuyết sao? Thật sự là quá tốt, ha ha….. Bất quá, cho dù đang ở cùng một triều đại cũng không nhất định là cùng cái thời kỳ? Đúng đúng, đó là một vấn đề lớn.
“Cha, vậy đương kim hoàng thượng gọi là gì? Có phải kêu là Âu Dương Chính Hiên hay không?” Đây là Vũ Tình nói cho nàng biết.
“Xuỵt, ngươi cái đứa nhỏ này như thế nào lại có thể hô thẳng tục danh  của đương kim hoàng thượng.” Quân nhi không biết nơi này là Long hiên hoàng triều, thế nhưng lại biết tên của Hoàng thượng, điều này dường như rất kỳ quái? Hơn nữa làm sao lại dám lớn tướng nói ra tên Hoàng thượng như thế?
“Vậy đây là thật sự, hiện tại Âu Dương Chính Hiên làm hoàng đế, là thật, ha ha…..” Xem cha phản ứng, hiện tại hoàng đế đúng là Âu Dương Chính Hiên. Ha ha….. Ta có thể nhìn thấy Tuyết, ha ha….. Không để ý tới hai người còn đang khẩn trương kia, Ngạo Quân lập tức đắm chìm trong hỉ nhạc muốn gặp Tuyết của mình.
Vợ chồng Ngọc Liên kỳ quặc không hiểu một người luôn đạm mạc Ngạo Quân khi nghe tới cái thời điểm đương kim hoàng thượng là Âu Dương Chính Hiên thì lập tức cười vui vẻ đến như vậy, tuy rằng như thế trông rất xinh đẹp, nhưng điều này cũng làm cho người ta không chạm được ý nghĩa của nàng!
“Cha, vậy hiện tại Âu Dương Chính Hiên bao nhiêu tuổi, đăng cơ đã bao lâu? Tuyết, à, không, cái kia hoàng hậu là họ Tiêu hay là họ Ngụy ạ?” Rốt cuộc từ giữa hỉ nhạc phục hồi tinh thần lại, Ngạo Quân toát ra một đống lớn vấn đề, mấy vấn đề này cũng trong yếu phi thường.
“A !” Này một đống lớn vấn đề làm cho vốn không rõ cái gì kỳ quặc -  vợ chồng Ngọc Liên - càng phải trợn mắt há mồm, nhất thời không thể phản ứng.
“Cha nương, hai người làm sao thế? làm sao lại nhìn ta như vậy?” Ngạo Quân hỏi nửa ngày, mới phát giác không có ai trả lời nàng. Vừa thấy, cha nương chính là miệng há hốc, lăng lăng nhìn nàng. Sẽ không phải là do nàng cười chứ? Xem tình trạng lại không giống, hơn nữa nàng vừa mới cũng không có cười a! Nhất thời không hiểu nổi kỳ lạ.
Hiện tại một nhà ba người đều không hiểu nổi điều kì quặc, chỉ lài bất đồng nguyên nhân mà thôi.
“A! Quân nhi, ngươi tại sao lại hỏi cái loại vấn đề này, chuyện như thế này loại bá tánh bình dân như chúng ta làm sao có thể nói lung tung? Hơn nữa trước đó ngươi không phải còn không biết nơi đây là Long hiên hoàng triều sao? Hiện tại lại tỏ ra quan tâm chuyện của Hoàng thượng như vậy, hơn nữa ngay cả họ của hoàng hậu là họ Tiêu cũng biết?”Phản ứng trước mắt làm Đừng Văn rốt cuộc phát giác ra điểm không đúng.
“Đương kim hoàng hậu họ Tiêu, thật sự là họ Tiêu, a ha, xem ra Tuyết đã làm hoàng hậu.” Ngạo Quân không trả lời câu nói của Đừng Văn, ngược lại lẩm bẩm.
“Quân nhi, ngươi không sao chứu! Rốt cuộc ngươi…..” Nhìn Ngạo Quân lầm bầm lầu bầu, vợ chồng Ngọc Liên từ bỏ tìm hiểu cái gì kì quặc, cảm thấy có chút lo lăng,s Quân nhi như vậy rất không bình thường.
“A! Con  không sao, tại vì.....tại vì, à, là do con trước kia ẩn cư trong thâm sơn, cho nên không biết chuyện thế gian, cho nên mới hội……” Ấp a ấp úng đem cái nguyên nhân làm mình vì sao khác thường ra giải thích một chút, nói dối thật cảm thấy không quen. Huống chi, ngay cả nói cúng không nói nhiều – Ngạo Quân – thì càng đừng nói chi là nói dối.
“À, nguyên lại Quân nhi trước kia là ở tại thâm sơn a! Trách không được dám kêu thẳng tục danh hoàng thượng.” Hai vợ chồng đều bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ, thật đúng là dễ lừa a! Như vậy mà cũng có thể lừa gạt được.
“Ân, cho nên cha nương, các người có thể hay không đem chuyện Long hiên hoàng triều hiện tại mà nói cho Quân nhi đi?” Tuy rằng biết hiện nay hoàng hậu họ Tiêu (hẳn là Tuyết) nhưng cần biết nhiều hơn mới tốt.
“Cái đó đương nhiên, đương kim hoàng thượng đã đăng cơ được 5 năm, là một vị thiên tử anh minh, Tiêu hoàng hậu thì….” Đừng Văn đem những điều mình biết về Long hiên hoàng triều, từ hoàng đế, cho tới người buôn bán nhỏ, nhất nhất nói ra. Ông cũng từng là một người đọc sách, cũng tham gia khoa khảo, mặc dù bất hạnh thi rớt, nhưng vẫn như cũ lo lắng quốc sự, cho nên mặc dù thân ở nơi xa xôi hẻo lánh, nhưng đối với việc kinh thành, vẫn cố gắng lắng nghe, nhất là chuyện đương kim hoàng thượng tại một năm trước ‘Tầm thê kí’, vì Tiêu hoàng hậu mà phế đi hậu cung, thậm chí còn quỳ xuống, điều này ngay cả hài tử ba tuổi cũng biết, thật sự là chấn động toàn bộ thiên hạ.
------------
 “Quân đại ca, đây là cái hà bao do muội tú , đưa…..tặng cho huynh.” Linh Lung vẻ mặt ngượng ngùng cuối đầu, đem hà bao trên tay đưa cho Ngạo Quân, còn không đợi Ngạo Quân phản ứng đã bỏ chạy không thấy bóng dáng.
“Quân đại ca, đây là một ít điểm tâm do muội tự mình xuống bếp, huynh thử một chút đi……”Tiểu Yến vừa nói liền đem thức ăn đưa cho Ngạo Quân, loát một cái đã không thấy tăm hơi.
“Quân đại ca, muội thích huynh, muội muốn làm thể tử của huynh.” Này đủ lớn mật a, con gái cổ đại không phải đều thực kín đáo sao?
“Quân đại ca, chúng ta đi ngắm hoa được không………”
“Quân đại ca, muội……….”
Ngạo Quân bắt đắc dĩ ôm đầu, ngẫm lại từ khi nàng vào Đừng gia thôn đến nay cũng được một tháng rồi!Nơi đây là biên cương, người dân thật chất phác, cũng thực nhiệt tình, vấn đề là quá nhiệt tình, nhất là nữ hài tử, giống tình cảnh như vầy, mỗi ngày đều có. Kỳ thật tình cảnh loại này cũng không phải không gặp qua, nhớ lại lúc còn ở hiện đại, nam nhân theo đuổi nàng viết đầy cả sổ, cả ngày đều vây quanh bên nàng, hiện tại tình huống bây giờ so với trước kia đúng là gặp sư phụ.
 Nhưng vấn đề là, khi đó theo đuổi nàng là nam nhân, hơn nữa chỉ cần nàng đem cái bộ mặt lạnh lùng của mình ra, có thể đông lạnh những người đó mà không dám tiếp cận nàng trong vòng mười thước. Thế nhưng hiện tại đối tượng lại là những cô gái cực tốt, nàng không phải là bl, cũng từng thử lãnh nghiêm mặt, cuối cùng, không biết là do chính mình công lực bị giảm xuống hay là những người này công lực quá cao mà đem nàng -luyện tới đỉnh ‘Đông chết nhân không đến mạng’ thần công – nhìn như không thấy.

“Ngọc Liên a!Cô nương Đừng Tình này là hoa khôi ở thôn chúng ta, hơn nữa cha nàng cũng là thôn trưởng, trong nhà lại có tiền, hiện tại ngươi biết đó, nàng xem trọng Đừng Quân nhi tử ngươi, thề là không phải Quân thì không lấy chồng, ngươi xem, bất quá bây giờ, thôn trưởng nhờ ta tới tình chuyện cầu thân, ta xem, nhà ngươi Quân nhi cùng Đừng Tình cô nương đúng thật là nam tài nữ sắc, trời đất một đôi a! Hơn nữa phụ thân người ta cũng là người nổi danh trong thôn, các người cũng xem là môn đăng hộ đối……”

Ngạo Quân vừa vào cửa ngoài ý muốn lại nghe đến ba mối đang cùng nương cầu thân, một tháng nay, bà mối ở toàn thôn cơ hồ mỗi ngày đều ‘Đăng môn bái phỏng’, trong nhà cửa đều muốn bị san bằng, này là một chuyện làm cho nàng đau đầu không thôi, ngày hôm qua Đừng Vũ, hôm nay Đừng Tình, trời ạ! Này một hồi Vũ một hồi Tình, thật sự chịu không nổi.
“Thu nương, nhà của ta Quân nhi còn nhỏ, hơn nữa chuyện này còn phải xem ý tứ của nó, cái kia…..chuyện về sau rồi nói?....” Câu này nhanh chóng thành câu cửa miệng của nương.
“Còn nhỏ hả? Nhà của ta Hoành nhi khi lớn chứng ấy đã muốn làm cha người ta, hơn nữa từ xưa đến nay đều là cha mẹ đặt đâu, con ngồi đó,  ta xem chuyện này quyết định như thế đi!.....” Thu bà mối nhấn mạnh nói, ngày nào cũng đều lấy lý do này cự tuyệt, không có điểm nào mới mẻ, thu bà mối có chút buồn bực!
“A!. Không không, thu nương, chuyện này vẫn là ……..” Ngọc Liên vừa nghe thì nóng nảy, chuyện này không thể quyết định như vậy a! Quân nhi là nữ, làm sao có thể……..

“Tốt lắm, tốt lắm, ta sẽ đi nói chuyện này cho thôn trưởng, các ngươi cứ chuẩn bị đi, tìm ngày nào tốt tốt là được.” Nói xong, lập tức xoay người bước đi, Ai!Nghĩ… nàng thu ba mối như thế nào lại mai mối bất thành, không thể tưởng được lần này lại gặp được choáng váng đại kỷ lục, liên tục đem hơn thân thế mười gia đình, thế nhưng không một lần nào thành công, lần này nếu không thành, nàng còn mặt mũi nào nữa chứ.
Xem ra nàng cứ như vậy mà đi, Ngọc Liên vội vàng đuổi theo. Một bên truy một bên hô: “Thu nương, người chờ đã, việc này không được, người chờ đã a……”

Thu nương giống như là không có nghe thấy, đẩy nhanh cước bộ đi về phía trước, lại bị một bức ‘tường’ ngay cửa chặn lại, không khỏi nghi hoặc ngẩng đầu, chính là cái vẻ mặt lạnh lùng - Ngạo Quân.
“Ôi, Quân nhi đã trở về, ha ha…..Vừa lúc, ta vừa mới cùng nương của ngươi thương lượng chuyện hôn sự, Tình nhi cô nương kia đúng thật là khuynh quốc khuynh thành, lại hiền lương thục đức, tuyệt đối là trăm năm khó gặp được một hảo thê tử…..”Thu bà mối nịnh nọt.

“Chuyện này ta không đồng ý.” Ngạo Quân đánh gãy thu bà mối ‘xúc tiến’, lạnh lùng nói.

“Ách, này…..” Ngạo Quân phát ra hàn khí làm cho thu bà mối không khỏi run lên, đến nỗi vẻ mặt đỏ bừng, không muốn như vậy buông tha, nhưng lại không có dũng khí tái khiêu chiến Ngạo Quân. Toàn bộ Đừng gia thôn ai chẳng biết đại nghĩa tử phu gia Đừng Quân bộ dáng tuấn mỹ phi phàm, giống một cái tiên nhân, mặc dù không thường nói cười, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng người tỏ ra rất lễ phép, cũng không có cái gì tính tình. Giống như hiện tại vậy, tỏ vẻ bình thường không hờn giận, khi mất hứng, không cần làm cái gì cả, chỉ cần cái khẩu khí lạnh lùng kia, phát ra hàn khí là có thể cho người đang ở Tháng sáu cũng phải rùng mình, so với việc bị đánh một chút còn khó chịu hơn.

“Thu nương, bà trở về đi, nói với thôn trưởng, đa tạ ông ta thương yêu, nhưng nhà ta Quân nhi còn nhỏ, nên đành phải cô phụ hảo ý.” Lúc này Ngọc Liên mới vừa bắt kịp nói.

“Này….ai….được rồi, Ngọc Liên, quấy rầy.” Bất đắc dĩ, nếu người ta không đáp ứng thì cũng không có biện pháp gì! Ai! Quên đi, quên đi, xem ra mai mối nhà Ngọc Liên đúng là không được a!.
“Quân nhi, đã trở về, mau vào, đói bụng đi! Nương đã làm cơm xong rồi, nhanh ăn cơm đi!” Ngọc Liên gặp thu nương đi rồi, thở dài nhẹ nhõm một hơi, lôi kéo Ngạo Quân hướng bên trong noi.
“Nương, hôm nay không phải lại có vài cái bà mối trong thôn tới đây chứ?”Nương thoạt nhìn giống như rất mệt.
“Không, ngay cả các làng bên cũng đến, ai……..”
“Nương, mệt nhọc cho ngươi rồi, Quân nhi……” Ngạo Quân ái nái nói.
“Cái gì mệt hay không mệt, điều này chưng minh nhà của ta Quân nhi có mị lực, rất được hoan nghênh a! Đáng tiếc ngươi không phải là cái nam hài, bằng không, ta nhất định đem tất cả mỹ nữ đều thu hồi về cho ngươi để làm vợ, ha ha ha………” Ngọc Liên cười trêu nói.
“Chuyện gì mà vui vẻ thế?” Đừng Văn vừa vào đến cửa liền nhìn thấy thê tử của mình cười đến nổi giống một cái tiểu hài tử.
“Tướng công, ha ha……..Đang nói nhà chúng ta Quân nhi muốn rước một đống lớn phu nhân đến đây hầu hạ hai cái lão già chúng ta a!
“Thế à, cái đó tốt tốt, khi nào a!Theo ta thấy hay là tùy chọn một ngày đến cướp đi! Liền hôm nay đi, chỉ cần Quân nhi nhà chúng ta nói một tiếng, lập tức có thể thành thân. Ha ha……..” Đừng Văn nghe ái thê nói xong, cũng gia nhập hàng ngũ giễu cợt Ngạo Quân.
“Cha, người như thế nào lại giống nương, giễu cợt Quân nhi a!”Cũng chỉ ở trước mặt cha nương nàng mới có thể tự nhiên mà biểu lộ thần thái của một tiểu nữ nhi.
“Tốt lắm, cha sẽ không cười Quân nhi.” Đừng Văn bất đắc dĩ nói: “Quân nhi, ta thấy hay là con hồi nữ trang lại đi, cứ cái đà này kéo dài cũng không phải biện pháp tốt.”Không hiểu Quân nhi lúc trước vì cài gì kiên quyết nữ phẫn nam trang chứ?
“Không, Cha, Quân nhi cảm thấy như vậy rất tốt.” Nói giỡn sao, hồi nữ trang, đến lúc đó tình hình có khả năng càng thêm không thể vãn hồi. Quá rõ ràng mặt mình sẽ tạo thành cái gì ảnh hưởng. Phẫn thành nam tử, tuy rằng vẫn như cũ hấp dẫn người, bất quá nữ tử cổ đại có vẻ kín đáo, tuyệt đối so với cái tự đại nam nhân sẽ dễ đối phó hơn. Hơn nữa nữ tử cả ngày lanh quanh ở trong nhà, nàng mới không cần đâu?
“Được rồi, tướng công, ta cũng thấy Quân nhi như thế này tốt hơn. Đúng rồi, ta vừa mới nhận được thư của Oánh nhi gửi tới, nó ngày mai sẽ trở về.”Ngọc Liên ý nghĩa cũng giống Ngạo Quân, liền thừa dịp đánh lạc chủ đề.
“Thật sự, Oánh nhi ngày mai về đến đây.” Đừng Văn nghe xong vẻ mặt vui vẻ.
Đừng Nguyệt Oánh, nữ nhi thân sinh của cha nương, không có ở nhà trước khi Ngạo Quân đến đây, cho nên Ngạo Quân còn không có gặp qua nàng. Thực chờ mong Đừng Nguyệt Oánh khi nhìn thấy vị ‘Đại ca’ này sẽ có biểu tình gì a! Ha ha……..
(Hết chương 3)
1
Nặc danh nói... on lúc 15:17 23 tháng 1, 2011

hô hô, tội Quân tỷ tỷ quá hehe

Đăng nhận xét