Dandelion02
Quân sư Vương phi

Tác giả: Tùy Phong Thanh
Người dịch: Dandelion02
Thể loại: cổ đại ngôn tình, xuyên không

Chương thứ nhất: Chặn giết

Màn đêm buông xuống, một chiếc ô tô thể thao màu đen đang khẩn cấp lao đi trên đường cao tốc, xuyên qua con đường đầy chật chội một cách tự nhiên, những chiếc xe chạy qua chạy lại hầu như chật kín cả quốc lộ, đó là đặc điểm của đô thị hiện đại, lối sống quen thuộc về đêm của con người thành thị sau một ngày làm việc bận rộn chính là thích ra ngoài vui chơi điên cuồng một chút, do đó đô thị ban đêm so với ban ngày càng náo nhiệt phi phàm.
Chiếc ô tô khẩn cấp kia dường như không vì con đường chật chội mà bị cản trở, vẫn như trước lao nhanh qua các chiếc xe khác cùng đang chạy trên đường, tốc độ xe nhanh đến nổi khiến cho mái tóc dài của vị chủ nhân nó bị gió thổi tung lên, toàn thân là một bộ quần áo màu trắng làm cho người ta có cảm tưởng như là một loại ảo mộng, khiến cho không ít người đang “lái xe” phải liên tiếp ngoái đầu lại.
“Reng reng….reng” đột nhiên một trận âm thanh vang lên, chủ nhân chiếc ôtô một tay khống chế phương hướng, một tay cầm lấy di dộng nhìn một chút, nhanh chóng nhấn vào phím trả lời, đối phương chưa kịp nói đã lêntiếng trước: “Uy, Tuyết? Có chuyện gì a?”
Phía bên kia di động lập tức truyền đến một cái âm thanh rất dễ nghe mang vẻ đầy khoái trá: “Quân, ta  vừa cùng với Vũ Tình gặp mặt, nàng hiện tại đang mang thai, hai tháng tới sẽ sinh, nghe nàng kể hiện tại nàng đi đến đâu cũng có một đống thái giám cung nữ đi theo, càng khoa trương hơn là Hoàng Thượng lại tìm thiên hạ đệ nhất nữ thần y đưa vào trong cung để giúp nàng an thai. Ngươi biết không vậy mà nàng đâu có chịu yên phận, Hoàng Thượng sủng ái nàng như vậy, nàng lại vô pháp vô thiên, nếu như không phải có nhiều người canh chừng nàng, không biết xảy ra chuyện gì nữa? Hoàng Thượng cũng thiệt là cẩn thận, thế nhưng nàng lại thầm oán Hoàng Thượng là đã tước đoạt quyền tự do, cả ngày…”
 (Theo như lời trên thì Vũ Tình là từ hiện đại xuyên qua thời không đến Long Hiên hoàng triều Lăng Ngạo Tuyết, ở đó tất cả mọi người gọi nàng là Lăng Ngạo Tuyết. Mà ở nơi này Tuyết chính là Tiêu Vũ Tình, mọi người gọi nàng là Tiêu Vũ Tình. Muốn biết thêm chi tiết thì thỉnh xem [ Ngạo khí hoàng phi]).
Nói về cuộc nói chuyện với Ngạo Tuyết người trao đổi thân phận với mình, Vũ Tình liền thao thao bất tuyệt, mà việc hai người bọn họ gặp mặt ở trong mộng, toàn thế giới này cũng chỉ có cha mẹ cùng đường muội Lăng Ngạo Quân biết thôi, mà thứ tốt thì phải cùng chia xẻ với mọi người, để ở trong lòng thực khó chịu a! Do đó, Vũ Tình sau mỗi lần cùng Ngạo Tuyết gặp mặt nhau, chuyện đầu tiên chính là gọi điện cho Ngạo Quân, đem nội dung cuộc nói chuyện của hai người kể cho nàng nghe.
Bởi vậy, luôn luôn yên tĩnh Vũ Tình bây giờ bộ dạng giống như một bà tám vậy, Ngạo Quân sớm biết vậy nhưng không có trách cứ, luôn mang một vẻ mặt lạnh, bình tĩnh vô cảm Ngạo Quân cũng chỉ có vào lúc này mới hiện ra vẻ mặt làm chúng sinh điên đảo, si mê mỉm cười. Dường như đúng vào thời điểm nàng mỉm cười, một tiếng ‘Bằng’ vang lên, tiếp theo vài tiếng ‘bằng’‘bằng’….cùng lúc vang lên, nhất thời tạo nên hiện tượng ùn tắt giao thông trầm trọng.
 Ngạo Quân đối với hết thảy mọi chuyện dường như không nhìn thấy, vẫn cứ như trước băng nhanh trên ngã tư đường đang ngày càng hỗn loạn, tâm tính thiện lương Vũ Tình không giống như Ngạo Quân ‘Lãnh huyết’, ngay vừa lúc nghe đến tiếng ‘Bằng bằng…’, cũng đoán được đã xảy ra chuyện gì, “Ai…” đang thao thao bất tuyệt Vũ Tình đành phải thời dài bắt đắt dĩ nói: “Quân, ngươi như thế lại cười.” Không phải câu hỏi, mà là câu khẳng định.
Người được gọi Quân hình dạng là một người nghiên nước nghiên thành a! Bất luận người nào nhìn thấy đều vì sắc đẹp mà khiếp sợ, nhất là nét mị hoặc lòng người của nàng khi tươi cười a! Cái đó gọi là ‘Kinh thiên địa, khấp quỷ thần’, thiên địa thất sắc a! [Có điểm tựa ‘Ô long sấm tình quan’ con ngừoi Hoắc Thủy Tiên khi cười rất giống nhau] mỗi lần chỉ cần nàng nở nụ cười một cái, bảo đảm phát sinh ‘Đại tại họa’, giống như sự kiện vừa rồi là một tiểu case… Bất quá, hoàn hảo là Quân luôn lạnh lùng, đối với mọi sự đều thờ ơ, không lộ ra bất cứ biểu tình gì, cũng chỉ có người mà nàng thật sự quan tâm mới có thể làm cho nàng bỏ đi cái bộ dáng lạnh lùng bên ngoài đó. Bằng không thì…Ai!...hậu quả thảm thiết không thể tưởng tượng được a!.
“Tại sao, ta không thể cười à ? Lúc ta không cười, các ngươi nói ta mặt không thất sắc, giống một pho tượng sống, tốt rồi, hiện tại ta đang cười, ngươi còn muốn nói ta, hừ.” Ngạo Quân một bên làm nũng nói nói một bên giống như cái đứa nhỏ dẫu môi lên, khó có thể được một mặt tính tình trẻ con. Nếu để cho người khác nhìn thấy, không chừng sẽ xảy ra cái gì ‘Đại tại nạn’ cũng nên.
“Tốt lắm, tốt lắm, kính thưa ngươi chừng nào thì trở về! Đang chờ cơm ngươi nè!”
“Ân, cũng sắp về tới…” Nói còn chưa xong, đột nhiên phanh lại một cái gấp gáp, phía trước có mấy chiếc xa chặn cả đường đi, người trên xe thấy Ngạo Quân dừng lại, ngay lập tức từ trên xe bước xuống, đem Ngạo Quân bao vây lại, xem ra không có thiện ý.
“Quân, làm sao vậy, phát sinh chuyện gì?” Vũ Tình nghe được thanh âm thắng gấp, sốt ruột hỏi.
“Không có gì, ta còn một chút việc, rất nhanh sẽ trở về. Cứ như vậy đi, bye….” Ngạo Quân một bên xuống xe, một bên nói chuyện với Ngạo Tuyết, ngữ khí bình tĩnh không một tia gợn sóng, nói xong không đợi Ngạo Tuyết trả lời liền treo máy.
Ngạo Quân lười nhác tựa vào xe thể thao mặt không thất sắc nhìn lướt qua mấy chục nam tử vây quanh phía trước,  có một tên trung niên trên mặt có một vết sẹo dài đứng phía trên hết, tất nhiên là lão đại của những đứa này. Ngạo Quân suy nghĩ một chút, người này là ai vậy? Đáp án là không biết.
Tên mặt sẹo gặp Ngạo Quân đang thản nhiên nhiên liếc mắt nhìn bọn họ, không khỏi buồn bực, lại không khỏi có chút lo lắng, đây là hắc đạo thần thoại trong truyền thuyết, thực sự lợi hại bao nhiêu rõ ràng, đối diện trận thế như thế này trận mà lại có năng lực bất vi sở động. Nhưng nghĩ kỹ lại, cô ta nhất định tử chiến tại đây, nội tâm chắc chắn sợ chết khiếp, dù có lợi hại thế nào đi nữa thì một cái tiểu cô nương 19 tuổi, cùng bọn họ đông như vậy, không tin không thể làm gì cô ta, lại nghĩ tới lần này báo thù, là vì nổi hận một đao năm đó, kia một đao, hôm nay nhất định đưa nàng đi bồi mẫu thân của mình. Nghĩ đến đó, tà ác mỉm cười, nhìn chằm chằm Ngạo Quân, giống như là muốn đem nàng ăn sống nuốt tươi, một cái âm thanh cực kỳ khó nghe giống như vịt kêu đối với Ngạo Quân nói: “ Cô chính là con gái của Đừng Mính? Lượng lực thế giới ngầm lớn nhất, lão đại đứng phía sau Huyền Long hội cường đại – Mặt Lạnh Thánh Quân?”
Ngạo Quân cả kinh, hắn biết chính mình là Đừng Mính nữ nhi cũng không có gì lạ, uy danh lão đại ai ai cũng biết, nhưng biết nàng là Mặt Lạnh Thánh Quân thì trừ một vài nguyên lão của Huyền Long hội, thì không ai biết cả! Mà những người đó tuyệt đối không bao giờ phản bội mình, vậy hắn làm sao mà biết được?
Mặt sẹo nam tử nhìn Ngạo Quân biểu tình khiếp sợ thu vào trong mắt, đắc ý nói: “ Có phải rất kỳ lạ rằng ta làm thế nào mà biết được thân phận của ngươi phải không? Hừ, trên đời này không việc gì mà không có sơ hở, không thể tưởng tượng được a….” Mặt sẹo nam nhân vừa nhìn Ngạo Quân từ trên xuống, vừa vuốt cằm “Không thể tưởng tượng được người mà làm cho ai nghe đều phải sợ mất mật, thần bí hắc đạo thần thoại – Mặt Lạnh Thánh Quân cư nhiên lại là một cái tiểu nữ sinh, ha ha…Quả nhiên không hổ là nữ nhi của Đừng Mính.” Vừa nói đến Đừng Mính, tên mặt sẹo trong mắt xuất ra nồng đậm hận ý.
“Ngươi là ai?” Ngạo Quân bình thản hỏi, đối với người lạnh lùng như nàng, nếu không phải vì nhìn thấy hắn khi nhắc tới nàng trong mắt xuất hiện hận ý, ba chữ này nàng cũng lười nói.
“Ta là ai? Ha ha… “ tên mặt sẹo cuồng tiếu nói: “Ta là người đến lấy mạng của ngươi, hôm nay chính là ngày cuối cùng Mặt Lạnh Thánh Quân có mặt trên đời. Bất quá! Hì hì hì....” Quay lại nhìn chằm chằm Ngạo Quân cười dâm đãng: “Không hổ là Đừng Mính nhi nữ, bộ dạng thật sự đủ mĩ, đủ vị. Lảo tử hôm nay tâm tình tốt, trước khi ngươi chết, nhất định cho ngươi dục tử dục tiên. Ha ha ha....” Nói xong liền vươn tay hướng tới Ngạo Quân.
Ngạo Quân vẫn như cũ không có bất cứ biểu tình gì nhìn mặt sẹo nam tử tới gần, ngay tại thời điểm hắn đụng tới nàng, xuất thủ nhanh như chớp, cùng lúc hai tiếng như giết heo vang lên. Ngạo Quân rốt cuộc bỏ đi vẻ ngoài đạm mạc, biểu tình đầy chán ghét nhíu mày, chẳng lẻ thằng này không biết thanh âm hắn rất khó nghe sao? Còn kêu lớn tiếng như vậy. [Hình như người nào đó tựa hộ đã quên là do tại thành a.!]
Bọn thủ hạ của mặt sẹo nam tử đem tới đều có vẻ mặt không thể tin nổi ngốc lăng nhìn lão đại của bọn họ, một lúc sau mới quay về phía Ngạo Quân. Điều này sao có thể, bọn họ căn bản còn không thấy được nàng như thế nào xuất thủ, chỉ thấy lão đại của bọn họ ngã mạnh xuống đất, ôm bụng rên rỉ, hai bên mặt còn in hai cái bàn tay.
Ngay tại lúc Ngạo Quân xoay người bước đi, tên mặc sẹo chịu đựng đau đớn rên rỉ từ mặt đất cố đứng lên, âm ngoan nhìn chằm chằm Ngạo Quân nói: “lão tử quá coi thường ngươi rồi.” Quay đầu đối với bọn huynh đệ đang muốn hóa thạch kia quát: “ Tụi bây còn đứng đó làm gì, xông lên cho ta!, con tiện nhân kia, rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt. Lão tử hôm nay liền đem ngươi tiền dâm hậu sát, ở trên mặt vẽ mấy đao, báo thù năm đó ngươi hủy dung của ta.”
Vốn muốn bỏ đi, Ngạo Quân nghe đến thời điểm tên nam nhân kia mắng nàng, hồi đầu lại, bình thản vô ba tức thời phóng ra một đạo ánh mắt sắc bén, cả người toát ra hơi thở nguy hiểm, làm cho tên nào đang muốn tiến lên đều không khỏi rùng mình một cái, không dám bước tới nữa.
“Nói lại lần nữa xem.” Nói xong liền hướng tới gần tên mặt sẹo.
Tên mặt sẹo kia bị khí thế của nàng không khỏi bị kinh hách, nhưng nghĩ đến hôm nay nếu không giải quyết nàng, hắn chỉ còn cong đường chết. Dám chặn đường giết Huyền Long hội – Mặt lạnh Thánh Quân, kết cục tuyệt đối là sống không bằng chết, muốn trốn trốn cũng không thoát. Nhìn Ngạo Quân tới gần trước mặt, tên mặt sẹo tiên phát chế nhân, hướng Ngạo Quân đánh tới. Ngạo Quân một bên tránh thoát công kích, lạnh lùng nói một câu: “Muốn chết”, đồng thời xuất một cái tả câu quyền, chính giữa cằm.
Lúc này bọn tiểu lâu la cũng phản ứng, oanh một tiếng tất cả đều hướng Ngạo Quân công kích tới, Ngạo Quân cười lạnh nhìn bọn họ: Tới đúng lúc lắm, đã lâu không hoạt động gân cốt [Oa, nguyên lai là một phần tử bạo lực a!]
Đối phương tuy rằng nhiều người, nhưng đối với Ngạo Quân đai đen Tae Kwon Do, cao thủ Karate....của huyền thoại thế giới ngầm mà nói, nhiêu đó không xem là gì. Nửa giờ sau, trừ Ngạo Quân ra, những tên khác đều nằm dưới đất rên rỉ, trong đó có cả tên nam tử mặt sẹo, cũng bị đánh đến đầu rơi máu chảy, xương sườn cũng không biết còn cây nào lành lặn không. Ai bảo hắn cố tình đắc tội nàng Lăng Ngạo Quân, còn dám ô nhục nàng, quả thực là muốn chết mà, nếu không phải hôm nay tâm tình nàng tốt, hừ, làm sao mà dễ dàng buông tha cho hắn như vậy. 
Quên đi, Vũ Tình cùng bá phụ, bá mẫu còn đang chờ nàng về ăn cơm. Hôm nay, lần đầu nên tha cho bọn họ.
Ngay tại lúc Ngạo Quân lái xe rời khỏi, tên mặt sẹo đem chút khí lực còn lại giãy dụa đứng lên, liều mình lái xe hướng Ngạo Quân tiến tới. Ngạo Quân không ngờ được tên mặt sẹo lại muốn cùng nàng đồng quy vu tận, cả kinh, lập tức chuyển hướng bên kia, nhưng vì không hãm phanh được, đâm thẳng đến thanh lan can trên cầu, thanh lan can cuốn theo chiếc xe lao khỏi cây cầu, rơi xuống biển.
Nhật báo Minh Hoa: “Tối hôm qua trên một cây cầu phía Đông xảy ra hiện tượng xã hội đen thanh toán lẫn nhau, có mấy chục người bị thương, một người nam tử mặt sẹo tử vong ngay tại hiện trường. Trùng hợp đi ngang qua và bị liên lụy là nữ tân sinh viên – Tổng tài Tập đoàn Lăng thị thương yêu nhất – chất nữ Lăng Ngạo Quân đã mất tích, cảnh sát sau một ngày tìm kiếm trên biển, ngoài chiếc xe thể thao ngoại nhập, vẫn chưa có dấu vết gì của Lăng Ngạo Quân, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy. Đến tận thời điểm này, Tập đoạn Lăng thị treo giải thưởng một trăm ngàn Mỹ kim để tìm Lăng Ngạo Quân, huy động tất cả các liên lạc, mối quan hệ, nhất thời gây ra một làn sóng chính trị, thương mại lớn.
Mà Huyền Long hội cũng thừa lúc lão đại của họ mất tích mà huy động lực lượng hắc đạo. Nhưng chỉ có một vài người trong Huyền Long hội mới biết được chân tướng sự việc, vì Mặt lạnh Thánh Quân mất tích mà để ý không thôi, kể cả những nguyên lão đã rửa tay gác kiếm cũng phải xuất mã. Những người khác chỉ biết là lão đại Huyền Long hội (lão đại trên danh nghĩa, không phải Ngạo Quân) mệnh lệnh là bọn họ phải tuân theo, do vậy toàn bộ hắc đạo cũng dấy lên một trận phong ba.
(Hết chương 1)
1
Nặc danh nói... on lúc 10:43 3 tháng 4, 2011

thank bạn

Đăng nhận xét