Dandelion02
Chương thứ bảy: Bị ép bái sư
“Các người muốn làm gì?” Oa, khinh công nga!
Phong Viêm hai người không nói hai lời liền xuất thủ điểm huyệt đạo của Ngạo Quân, ấn Ngạo Quân ngồi xếp bằng xuống, hai người cũng một trước một sau ngồi xuống, Thiên Viêm hai tay đặt ở phía sau lưng của Ngạo Quân. Chỉ trong phút chốc, Ngạo Quân liền cảm giác có hai dòng khí chậm rãi tiến vào bên trong cơ thể của nàng, lúc đầu thì cảm thấy thật ấm áp, thoải mái, từ từ chậm rãi, hai luồng khí xoay quanh như cái hộp dài,  càng lúc càng nhiều, tràn ngập toàn bộ thân thể, cũng càng ngày càng nhanh hơn, giống như thủy triều chảy xiết, thật đau đớn a! 
Cảm giác như mỗi một tế bào đang kêu gào, máu trong người sôi sục như muốn phá cơ thể mà chảy ra, nhưng lại bị điểm huyệt nên không thể động đậy được. Lão già đáng chết, các người đối với ân nhân cúu mạng như vậy sao? Các người rốt cuộc đối với ta làm cái gì?
Kết quả mãi một lúc sau, khi Phong Viêm cùng Ngạo Quân đều đổ cả mồ hôi lạnh, huyệt đạo của Ngạo Quân bổng đột nhiên bị phá tan, đau không chịu nổi!
“A............” Ngạo Quân rống lớn một tiếng, đem hai người Phong Viên chấn bay ra ngoài té mạnh trên mặt đất, cùng lúc ói ra một bụm máu to.
Dần dần, Ngạo Quân cảm thấy thân thể mình không còn khó chịu như vậy nữa mới phát hiện ra hai vị lão gia gia đều ngã xuống đất liền vội vàng chạy tới đỡ lấy bọn họ.
“Các người bị sao vậy, đây là chuyện gì xảy ra?” Tại sao nàng lại có thể đánh bay cả bọn họ được chứ?
“ Ha ha.......mới vừa rồi chúng ta đã đem công lực cả đời của mình truyền hết cho con, bây giờ hai chúng ta đã trở thành  dầu hết đèn tắt.” Thiên Phong mỉm cười nói, giống như đang nói tới một chuyện gì khoái chí lắm.
“Cái gì? Các người.........” Ngạo Quân thực sự không thể tin được, thì ra vừa rồi giống như tiểu thuyết võ hiệp a....hai vị gia gia này đều đem hết nội lực truyền cho ta. Nhưng tại sao? Bọn họ vì cái gì phải làm như vậy?
“Một chưởng của Thánh Xích quá mạnh, hơn nữa lúc trước chúng ta cũng đã bị thương nặng cho nên kinh mạch của chúng ta đều bị cắt đứt hết cả, không thể sống được nữa, khụ khụ.......” Nói còn chưa hết, Thiên Phong liền khụ mạnh một tiếng, máu cũng từ khóe miệng chảy xuống.
Ngạo Quân giật mình, vội vàng chạy lại đỡ lấy Phong gia gia, lộ ra thần sắc lo lắng, lại nhìn sang Viêm gia gia tình trạng cũng tương tự không được tốt lắm, hô hấp ngày càng trở nên dồn dập. Điều này vì cái gì, thì ra hai người đã sớm...........vậy mà mình mới vừa rồi còn định bỏ lại bọn họ. Nghĩ vậy, Ngạo Quân không khỏi cảm thấy hối hận không thôi.
“Các người bị thương nặng như vậy, tại sao còn muốn đem nội lực truyền cho ta, như vậy các người ...........”
“Khụ, Quân nhi, không cần áy náy, chuyện này không liên quan đến con, huống chi con cũng không biết chúng ta bị thương nặng đến như vậy.” Thiên Phong thấy Ngạo Quân biểu tình lo lắng hối hận thì biết mình tuyệt đối không thu nhầm đứa đồ đệ này, tuy rằng nó còn chưa có thừa nhận hai vị sư phụ này a.
“Quân nhi, chúng ta bị thương rất nặng thực chất không thể sống được, mà một thân võ công chúng ta mang theo đến quan tài thì thật là lãng phí, bây giờ đem hết công lực truyền lại cho con kỳ thực cũng có một chút tư tâm, hy vọng con có thể đồng ý làm độ đệ của chúng ta,  thay hai ta ngăn Thánh Xích lại, cứu lấy Thánh tiên môn, cứu lấy thiên hạ.” Thiên Viêm bổ sung nói.
“Nhưng mà ta........” Nàng là một tân sinh viên đến từ thế kỷ hai mươi mốt, nàng không muốn mình bị cuốn vào phân tranh của giang hồ.
“Ha ha.......ta biết con là nữ nhi, nữ thì có làm sao? Tại giang hồ không câu nệ tiểu tiết.” Thấy Ngạo Quân ấp a ấp úng, Thiên Phong nghĩ là vì thân phận nữ nhi mới như thế. Kỳ thực ông cũng vừa mới biết đứa nhỏ này  là một nữ nhi.
“Các người đã biết?” Tuy rằng nội tâm đang khiếp sợ nhưng lời nói vẫn như cũ bình thản vô cảm. Thì ra bọn họ sớm đã nhìn rõ, làm hại nàng còn tưởng mình phẫn nam trang là rất giống rồi! Không ai có thể nhìn ra được!
“ Ha ha......lúc đầu còn không có nhận ra, con cải trang rất giống nga!” Nha đầu này phẩn nam trang thật sự đúng là rất giống, cũng thật tuấn tú.
“Đúng vậy! Thiếu chút nữa hai cái lão già này cũng bị lừa gạt luôn, ha ha.......”
“Ta......” nào có muốn gạt các người đâu! lời còn chưa nói hết đã bị đánh gãy.
“Tốt lắm, Quân nhi, thời gian của chúng ta............không còn nhiều lắm, khụ khụ............con coi như là chiếu cố hai cái lão già này đi, để chúng ta còn có mặt mũi mà đi gặp sư phụ, sư huynh, khụ khụ......” Tuy rằng ở chung mới nữa ngày, nhưng bọn họ biết nha đầu này nội tâm không giống như cái vẻ lạnh lùng bên ngoài.
“Người không có việc gì chứ? Ta........” Làm sao bây giờ, không thể đáp ứng a! Nhưng mà.........
“Con không đồng ý sao?”
Đúng vậy! Ta đương nhiên là không đồng ý rồi, nhưng lời nói còn chưa kịp xuất khẩu lại bị người nhanh chân đến trước.
“Làm đồ đệ của chúng ta con liền kháng cự như vậy sao? Hay là con cảm thấy là đồ đệ của chúng ta thì làm con mất mặt. Khụ khụ........” Thiên Viêm cả giận nói.
“Sư đệ, chúng ta cúng.....khụ......đừng miễn cưỡng người khác, nói không chừng người ta căn bản là xem thường chúng ta, xem thường Thánh tiên môn đó? Ai, không còn mặt mũi nào gặp sư phụ,  sư huynh.......... không còn mặt mũi nào a! Ai biểu chúng ta hồ đồ làm chi? Oán trách được ai? Ai......khụ.......”Nói xong, lại giống như có thâm ý nhìn Ngạo Quân liếc một cái, lắc đầu bắt đắc dĩ.
“Đúng vậy! .......Trách ai được đây? Chỉ có thể trách bản thân chúng ta, mỗi người một chí, Quân nhi, con nếu đã không muốn bái sư thì không cần bái, dù sao chúng ta bất quá nhận thức nhau cũng mới nữa ngày......khụ.......”
“Ai.....được rồi.....được rồi..........ta đáp ứng làm đồ đệ của các người là được chứ gì. Đồ nhi bái kiến sư phụ.”Ngạo Quân bất đắc dĩ đối với Thiên Phong, Thiên Viêm cúi đầu nói. Bọn họ quả thật đạt được mục đích rồi, vừa đấm vừa xoa, người xướng người họa, muốn không đồng ý cũng không được, thôi, dù sao người ta cũng đã truyền trăm năm công lực cho nàng, bái sư một chút cũng không sao, huống chi đây cũng là tâm nguyện của bọn họ lúc lâm chung, nếu không đáp ứng thì hơi quá đáng. Nhưng mà cái gì cứu lấy Thánh tiên môn, nàng quả thực là bất lực.
“Tốt, tốt, đồ nhi ngoan.” Hai người đều vô cùng cao hứng, bọn họ rốt cuộc có truyền nhân.
“Quân nhi, đây là bảo vật của Thánh tiên môn chúng ta Thiên Càn thần kiếm và Thiên Khôn bí kíp.” Thiên Phong khó khăn từ trên người xuất ra một thanh nhuyễn kiếm bạc cùng với một quyển bí kíp giao cho Ngạo Quân.
Ngạo Quân tiếp nhận thần kiếm cũng bí kíp, nguyên lai bọn họ luôn miệng nói Thiền Càn chính là chỉ thanh kiếm này a! Quả nhiên là một bảo kiếm.
“Từ giờ trở đi, con chính là Thánh tiên môn đời thứ hai mươi – đại bang chủ.”
“Cái gì? Bang chủ? Ta không thể nhận.” Không thể nào? Làm đồ đệ còn chưa đủ sao, còn muốn ta làm bang chủ. Chuyện cười quốc tế, lúc ở hiện đại làm thủ lĩnh của Huyền long hội cũng đủ cho nàng cảm thấy phiền muốn chết rồi, thật ra con người nàng là một đứa cực kỳ lười biếng, người không phạm ta, ta không phạm người, bây giờ đến nơi này lại muốn nàng làm cái gì bang cái gì chủ, mà cái này lại có người đang mơ ước ngắm nghía, hơn nứa người đó võ công lại rất cao, làm mà không tốt, nàng còn chưa chạm tới cái chức bang chủ đó đã chết không minh bạch rồi, nàng không muốnc hết trẻ đâu.
“Quân nhi, đây là bản ‘Phong Viêm du ký’ ta cùng Viêm sư đệ khi còn trẻ đi du lịch thiên hạ đã ghi lại trong này có các chiêu thức võ công của các môn phái, còn có những chiêu võ tâm đắc nhất, còn nữa ta nhớ con có vẻ như hứng thú với nghiên cứu ngũ hành bát quái. Hiện tại tặng cho con, coi như là lễ vật chúng ta cấp cho đồ nhi của mình.” Thiên Phong không để ý tới lời nói của Ngạo Quân, đem mục đích của bản thân nói. Ông nhìn ra được Ngạo Quân cũng không cam tâm tình nguyện, nhưng ông không còn lựa chọn nào khác.
“Quân nhi, con hiện tại là bang chủ, về sau nên dẫn dắt Thánh tiên môn thật tốt, biết không? Như vậy ta cùng với Phong ca mới có thể yên tâm.” Thiêm Viêm cũng nhìn ra Ngạo Quân thực sự bài xích chức vị bang chủ, nhưng bọn hắn thật sự là hết cách.
“Không làm.” Đã nói là không làm, các người rốt cuộc có nghe hay không a? Ngạo Quân trong lòng la  hét ầm ĩ.
“Phong ca, chúng ta cuối cùng có thể đi gặp sư phụ và sư huynh rồi, Quân nhi nhất định phải tốt..tốt dẫn dắt Thánh tiên môn.”
“Đúng vậy! Với năng lực Quân nhi, Thánh Xích quyết không có khả năng thực hiện được âm mưu, ha ha......” Thiên Phong vui mừng cười nói.
Thật rõ ràng, bọn họ chưa từng nghe qua lời nói của Ngạo Quân, không, phải nói là giả vờ không nghe được.
Ngạo Quân hoàn toàn bất đắc dĩ, nàng ngay cả cái cánh cửa Thánh tiên môn cũng không biết, làm sao mà có thể làm bang chủ chứ! Hơn nữa năng lực của nàng? Bọn họ làm sao mà chắc rằng nàng sẽ có năng lực chứ? Cho dù nàng có được công lực của bọn họ cũng không nhất định sẽ đánh thắng cái tên Thánh Xích kia? Huống chi nàng căn bản là không muốn làm a!
“Khụ khụ........Quân nhi, hảo đồ nhi của ta, bang chủ.........ha ha..........” Thiên Phong cuối cùng cũng nhận thức được đứa đồ đệ mới nữa ngày này, vui mừng cười lớn, tay từ từ buông xuống.
“Ha ha........Phong sư ca, huynh như thế nào lại không chờ ta chứ! A.......” Nói xong, tay cũng chậm rãi hạ xuống, ra đi.
“Phong sư phụ, Viêm sư phụ.” Ngạo Quân gọi vài tiếng, vẫn không phản ứng, xem ra hai người bọn họ đã ra đi rồi.
Ngạo Quân đưa hai người an táng cùng nhau, vì bọn họ mà lập bia mộ, trên viết: Thánh tiên môn Thiên Phong, Thiên Viêm chi mộ, đồ nhi Lăng Ngạo Quân lập.
Lăng Ngạo Quân nàng không phải là người dễ dàng trao tình cảm cho người khác , nhưng không biết vì sao, từ khi tới Long hiên hoàng triều này, đầu tiên là nghĩa phụ nghĩa mẫu, sau là hai vị sư phụ, cũng mới nhận thức không bao lâu nhưng lại cảm giác rất thân thiết, không tự giác bộc lộ cảm tình giống như là người một nhà, cái này có lẽ chính là điều mà Tuyết thường hay nói – duyên phận. Nhưng lại không thể ngờ được mình cùng hai vị sư phụ duyên phận lại ngắn như thế!
Hai vị sư phụ, tuy rằng chúng ta mới biết nhau không đến một ngày nhưng các người lại đem hết một thân công lực truyền cho ta, còn truyền cho ta vị trí bang chủ Thánh tiên môn, ngay cả Thiên Càn thần kiếm cùng Thiên Khôn bí kíp cũng cho ta, Ngạo Quân thật sự cảm thấy hổ thẹn, ngay cả tên thật của mình cũng không có nói cho các người biết, hơn nữa Quân nhi sợ rằng sẽ làm hai người thất vọng rồi, Quân nhi nghĩ muốn đi tìm Tuyết không định làm cái gì bang chủ, cũng sẽ không quản cái gì Thánh Xích, thực xin lỗi!
Tại trước ngôi mộ đứng một hồi, Ngạo Quân mới cầm lấy Thiên Càn kiếm đem vắt ở bên hông, nguyên lại nhuyễn kiếm vắt ở bên hông thật sự nhìn không ra, hơn nữa tuyệt đối không hề ảnh hưởng đến hành động, thật kỳ lạ!
Hai quyền sách cũng thu vào trong áo, nhìn lại  Phong Viêm hai vị sư phụ một chút, liền hướng tới cửa động đi đến, nhưng vừa mới tới cửa động mới phác giác ra bên ngoài trời đang mưa tầm tả, căn bản không thể quay về, xem ra hôm nay phải chờ ở trong này một đêm rồi, nguy rồi....cha mẹ nhất định rất lo lắng, phải làm sao bây giờ? 
Ai.....nếu biết trước hôm nay phát sinh nhiều chuyện như vậy, lại còn không thể trở về nhà nữa......nàng đã không ra khỏi nhà!
Bất đắc dĩ, Ngạo Quân đành phải ngồi trên cái giường đá, nhàm chán nhàn rỗi nên đem cái cuốn ‘Phong Viêm du ký’ lấy ra nhìn một cái, so với cái cuốn cái gì Thiên Khôn bí kíp người người trành đoạt kia thì nàng lại cảm thấy hứng thú với cuốn ‘Phong Viêm du ký’ này hơn.
Hai vị sư phụ quả nhiên không hổ danh là kỳ nhân, theo như cuốn ‘du ký’ này viết liền biết người khi còn trẻ nhất định rất hăng hái , ai...không thể ngờ được ....lại chết lặng lẽ nơi động nhỏ  này, thật sự là thế sự vô thường a! 

Ngoài động mưa tiếp tục rơi xuống, lúc này Ngạo Quân lại không biết rằng trận mưa này đã hoàn toàn biến đổi tương lai của nàng. Làm cho cuộc sống vốn bình lặng của nàng không còn tồn tại nữa, làm cho nàng trở thành người  ‘vang danh thiên hạ’, làm cho nàng...........hì hì [cười gian].

(Hết chương 7)
3 nhận xét to" Quân sư vương phi (C7) "
Nặc danh nói... on lúc 20:00 30 tháng 1, 2011

tem

uyên nói... on lúc 13:49 2 tháng 2, 2011

ta đc ghế 2 nha. mới phát hiện ra truyện này thanks nha nha

Nặc danh nói... on lúc 23:11 7 tháng 2, 2011

đang đọc ngạo tuyết bên nhà nàng bin0, sang đây lại đc đọc về ngạo quân. he~
thanks nang` nhé!

Đăng nhận xét