Ngôi nhà của những hồn ma (C1.p1)
Tác giả: ISABEN ADENĐÊ
Đánh máy: Dandelion02
Chương I
Ngay từ lúc bấy giờ cô đã có thói quen ghi chép những sự việc cô cho là quan trọng - đến khi cô bị câm, cô lại ghi chép cả những chuyện thường ngày, - mà không ngờ rằng năm mươi năm sau, những cuốn vở ghi chép của cô đã giúp cho tôi dùng vào việc thu nhặt tái hiện lại những kỷ niệm của thời xưa, làm cho nó sống lại trước con mắt kinh hoàng của chính tôi.
Ngày mà Barabátx tới đó là ngày Thứ Năm Thần Thánh.
Con vật nằm trong chiếc chuồng không xứng đáng, bên trong ngập đầy phân và nước tiểu của chính nó, đôi mắt nó đờ đẫn, lạc lõng như mắt một tên tử tù đáng thương không có gì bảo vệ; nhưng ngay từ lúc đó người ta cũng đã đoán được cái cỡ khổng lồ thần thoại của nó sau này bởi khuôn khổ thực tế của đầu nó và cỡ lớn của bộ xương nó.
Ngày hôm đó là một ngày mùa thu chán ngấy, không có chút gì ta vẻ điềm báo tróc về những sự việc quan trọng xảy ra như việc đã xảy ra trong buổi lễ mi sa lúc mười hai giờ, tại nhà thờ Săng Sêbáxtiăng, nơi cô cùng toàn thể gia đình tham dự ngày hôm đó.
Để tỏ dấu hiệu tang tóc, những tượng thánh đều được phủ kín bằng những mảnh vải màu tím, mà những tín đồ ngoan đạo hàng năm lôi ra từ trong tủ quần áo thánh để rũ bụi;
Và dưới những tấm khăn phủ như vậy cả một triều đình trên thiên giới giống như một đám đồ gỗ lộn xộn đang nằm chờ thuyên chuyển mà những ngọn nến, những bó hương và tiếng than van của cây đàn ống cũng không thể làm cho nó mất đi cái dáng vẻ tồi tệ thực tế đáng buồn.
Những tượng thánh toàn thân với những khuôn mặt lạnh lùng giống nhau như đúc, với những bộ tóc giả làm bằng tóc người chết, với những viên hồng ngọc, ngọc trai, và thanh ngọc giả bằng thủy tinh vẽ màu, với những bộ quần áo kiểu những nhà quý phái xứ Phlôrenxia bây giờ đây trở thành những khối tròn đen xẩm mọc sừng sững, dáng vẻ dọa nạt.
Chỉ có một bức trượng duy nhất phù hợp với lễ tang là tượng thánh chủ của ngôi nhà thờ Săng Sêbáxtiăng, bởi vì trong tuần lễ thánh, thần đã tránh cho những tín đồ khỏi phải trông thấy cám cảnh thân hình thánh quằn quại trong dáng đấp tục tằn có hàng nửa tá mũi tên xuyên qua thân mình thánh, máu và nước mắt phun lai láng, trông như thể một anh chàng mắc bệnh đồng tính luyến ái đang trong cơn đau khổ, những vết thương trên mình thánh luôn luôn tươi máu vì cha Réxtrêpô luôn lấy bút lông tô lại, những vết thương đã làm cho Clara rùng mình, kinh tởm.
Đó là một tuần lễ sám hối và kiêng khem dài đằng đẵng, một tuần kiêng ăn, không chơi bời, không nổi nhạc khêu gợi tình dục và lãng quên, và tín đồ phải giữ mình tuân theo, trong khuôn khổ có thể, một sự buồn rầu nhất là thanh sạch nhất, mặc dù chính trong những ngày đó, cái vòi độc của quỷ dữ lại rủ rê thúc giục đến hết mức cái xác thịt yếu ớt của con người cơ đốc.
Bữa ăn kiêng chỉ có loại bánh đa ngọt, món xúp rau ngon lành, nem bộtrán phôm phốp và phó mát thô mang từ quê ra, đó là tất cả món ăn mà gia đình Clara dùng trong tuần lễ không động đến một miếng nhỏ cá hoặc thịt, đúng như lời dặn của đức cha Réxtrêpô thường nhắc đi nhắc lại.
Không một ai dám không vâng lời cha.
Đức cha Réxtrêpô có một ngón tay buộc tội dài, ngài thường dùng để trỏ vào những người mắc tội ngay trước mặt công chúng, và cha có một cái lưỡi đã điêu luyện để làm xáo động tình cảm của tín đồ.
- Con, tên ăn trộm đã đánh cắp tiền lễ nhà Thờ - từ bục giảng cha Réxtrêpô kêu thét và đưa tay trỏ vào một ngài đang giả vờ vuốt vuốt một nếp áo khoác ngoài để khỏi phải chường mặt ra nhìn đức cha.
- Còn con, không biết hổ thẹn, đã trụy lạc tại bến cảng?
Và cha đưa ngón tay trỏ vào mặt bà Eùxtê Truêba để kết tội, một người phụ nữ bại liệt do bệnh viêm khớp, nữ tín đồ của Đức Mẹ Đồng Trinh Các men, trong lúc bà trợn tròn mắt kinh ngạc, không hiểu nghĩa của lời cha vừa buông ra kết tội, cũng như không biết bến cảng nó ở chỗ nào.
- Hãy sám hối, những con chiên tội lỗi, đám thịt hôi thối không xứng với đức hi sinh của Đức Chúa chúng ta.
- Hãy ăn chay! Hãy sám hối!
Bị kích thích bỏi sự say mê nghề nghiệp, cha phải cố kìm hãm mình lại để khỏi rơi vào chỗ quá lộ liễu, trái lời dạy bảo của những đấng bề trên trong nhà thờ, những vị đã bị cơn gió của chủ nghĩa hiện đại làm lung lay chao đảo những vị đã từng chống lại sự trừng phạt xác thịt đối với những con chiên tội lỗi.
Đức cha Réxtrêpô thuộc phái chủ trương quất roi vào xác thịt từng trận kịch liệt để chiến thắng những mềm yếu của linh hồn.
Ngài nổi tiếng bởi những bài giảng vô cương tỏa.
Tín đồ đi theo ngài từ nhà thờ này đến tu viện nọ, đều toát mồ hôi nghe đức cha diễn tả những nỗi quằn quại của kẻ tội lỗi dưới địa ngục, thịt da bị rứt xé bởi những máy móc tra tấn tân kỳ , những ngọn lửa vĩnh cửu, những xiên móc xuyên qua bộ phận sinh dục nam giới, và bao nhiêu nhục hình khác cứ hiện lên sau mỗi một đoạn cầu kinh để truyền bá những phương pháp khủng bố ghê sợ của Đức Chúa.
Tên quỷ Sa tăng cũng được đức cha kể kỹ đến tận những kỳ hình, dị tính kín đáo nhất của hắn bằng cái giọng miền Galaxia của ngài, người có sứ mệnh trên cõi đời này là lai động lương tri của những đứa con lai đau khổ.
Sêvêrô Đen Vadê, người vô thần và theo phái Tam Điềm , nhưng nhiều tham vọng chính trị nên không thể vắng mặt trong những buổi lễ misa ngày chủ nhật mà rất nhiều người tới dự cốt để cho tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy mình tại nhà thờ. Bà vợ ông, Ní-vê-a, thích tự tìm hiểu
Nhận xét
Đăng nhận xét