Bài đăng

Quân Sư Vương Phi (C25)

  Thấy Ngạo Quân nhìn hắn, Cẩn Hiên gợi cười lên nói:“Lạnh lùng, vô tình, phụ lòng……” “Phụ lòng?” Ngạo Quân không có phản ứng gì nhưng khi nghe đến từ này thì hơi hơi nhíu mi một chút, lạnh lùng, vô tình…… Tuyết thường xuyên nói với nàng, nàng sớm thấy nhưng không thể trách , nhưng từ phụ lòng này ở đâu mà đến, nàng còn chưa biết luyến ái da! “Mạc quân sư mau quên quá! Lúc trước ngươi vô tình như thế vứt bỏ người kêu là Mạc Tình cô nương, tựa hồ là vì ‘Thích’ thượng cô nương khác, sau khi Mạc gia thôn bị giết, Mạc Tình chết, ngươi không chỉ không thương tâm, còn cùng Nguyệt Oánh cô nương hi diễn ngoạn nháo [Lệ Nguyệt: "Giống như diễn tuồng ý"], tựa hồ hoàn toàn đã quên Mạc Tình. Ngươi nói, này không phải phụ lòng là cái gì?” Cẩn Hiên lớn tiếng ép hỏi nói, có điểm như muội tử là nhà mình bị lừa, sau đó đi chất vấn phụ lòng lang. “A? Như thế nào lại là chuyện này, Vương gia……” Ngạo Quân lúc này thật sự nâng tay lên nhu nhu huyệt Thái Dương , chuyện này, hắn như thế nào còn nhớ ...

Quân sư vương phi (C24)

Hình ảnh
Chương hai mươi bốn Tâm sự dưới trăng Bản dịch: Dandelion02   Màn đêm tĩnh lặng như mặt nước lại cộng thêm cái rét lạnh ở biên giới thương liêu, không ngờ một người luôn sợ lạnh hiện tại đang ngồi trên sườn núi, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhìn ánh trăng đang tỏ sáng một cách ngây ngốc. Ánh trăng chiếu lên người nàng, làm cho khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành càng trở nên thần bí mờ ảo, cả người như hư vô, giống như sắp biến mất khỏi thế gian. Nhìn thấy cảnh ấy từ phía xa Cẩn Hiên tự nhiên cảm thấy trong lòng tràn đầy căng thẳng, chân không tự chủ mà tiến về phía nàng. Ài....nhìn ánh trăng Ngạo Quân đột ngột phát ra một tiếng thở dài, điều này quả là trăm năm hiếm thấy à! Một người luôn đối với mọi vấn đề đều mang một bộ mặt ‘việc không liên quan đến mình, thì không màng đến’ , nhưng không ngờ lúc này Lăng Ngạo Quân lại đối với ánh trăng lại thốt lên lời cảm thán, cái này mà bị Tuyết nhìn thấy, nhất định sẽ nhìn nàng giống như người hoài hành tinh rồi sau đó ch...

Quân sư vương phi (C23)

Hình ảnh
Chương hai mươi ba   Thiên hạ đệ nhất Quân sư   Trans by:   Dandelion02 “Cho nên, trong cái túi gấm thứ hai đưa cho ta quân sư mới viết hai chữ ‘Tả triệt’.” Triệu Chi Dương bừng tỉnh, lại tự nhiên nhíu mài khó hiểu nói: “Vậy vì sao phải lui về hướng bên trái chứ? Ta nhớ rõ phía bên phải dường như có một nơi còn hiểm trở hơn mà.” “Đúng thế, bên phải quả thật có một nơi còn hiểm trở hơn, nhưng chính vì nó hiểm trở, cho nên đối với một người quá quen thuộc địa hình nơi đây như Thác Bát Lộc mà nói, rất dễ dàng nhận ra được. Huống chi, mặc dù nơi đó hiểm trở, nhưng không thể kiềm chế được kỵ binh thương liêu, ngược lại bên trái địa hình chật hẹp sẽ là vật cản lớn nhất đối với những kỵ binh dũng mãnh, mà về phía ta thì là nơi tốt nhất để bộ binh có thể phát huy, cũng rất thích hợp cho việc phục kích.” Ngạo Quân tiếp tục trả lời rồi trả lời. Dẫn đến một người không hề thích nói nhiều như Ngạo Quân không ngờ hôm nay lại trả lời mọi người một cách liê...

Quân sư vương phi (C22)

Hình ảnh
Chương hai mươi hai:  Sáng tỏ nghi ngờ. Luôn lạnh lẽo hoang sơ nơi quân doanh, lúc này đây, nơi nào cũng tràn ngập âm thanh của sự vui mừng.   Bên ngoài doanh trại, long hiên quân đội đang mở tiệc ăn mừng chiến thắng, Cẩn Vương chủ soái hạ lệnh ban thưởng cho các công thần và cùng vui đùa với những huynh đệ tướng sĩ. Ở vị trí tối cao, Cẩn Hiên ngồi ở chính giữa, bên cạnh chính là Đừng Quân, còn Đừng Nguyệt Oánh thì ngồi sát ở ngay bên cạnh, tiếp theo chính là vị trí của các vị tướng quân, Ngụy Tử Tề và Triệu Chi Dương ngồi ở đầu hàng, còn lại chính là các binh sĩ vây xung quanh cùng nhau ăn mừng rất là vui vẻ. “Nhân vật chính vào đêm nay chính là Đừng Quân sư của chúng ta, mọi người hãy cũng nhau kính người một ly, đến.”Cẩn Hiên dẫn đầu đưa chén rượu hướng về phía Ngạo Quân nói. “Đừng Quân sư, cạn.”Tất cả tướng sĩ đều cầm lấy chén rượu hướng về phía Ngạo Quân nói. “Cạn.” Ngạo Quân cũng cầm chén rượu hướng phía mọi người mà kính, sau đó uống một hơi cạn sạch. Đối mặt với nhữn...

Quân sư vương phi (C21)

Hình ảnh
Chương hai mươi mốt:  Một trận thành danh. “Ai....đáng tiếc thay cho một đời đại tướng!” Ngụy Tử Tề thở dài một tiếng, lại nhìn thấy Triệu Chi Dương vẫn còn chưa có xoay người , liền không khỏi cười nói: “Hoàn hồn, Chi Dương.” “Hả? Tử....Tử Tề, chúng ta đã toàn thắng sao?” Triệu Chi Dương vẫn còn có chút không thể tin, lúc đầu cứ nghĩ rằng chiến dịch lần này thất bại là cái chắc, nhưng không ngờ có thể thắng được một trận đẹp mắt như thế? “Đúng, chúng ta đã thắng, đã toàn thắng.” Ngụy Tử Tề buồn cười lặp lại lời nói, giơ tay lên hướng về phía tất cả các tướng sĩ hô lớn: “Chúng ta đã thắng, chúng ta đã toàn thắng rồi.” “Hoan hô.....Thắng rồi, thắng rồi, Long hiên hoàng triều vạn tuế! Vương gia vạn tuế! Đừng Quân sư vạn tuế!....” Khi âm thanh của Ngụy Tử Tề vừa mới chấm dứt thì nối tiếp theo đó chính là từng trận  hoan hô liên tiếp nhau của toàn quân bộc phát ra. “Thắng rồi.....thắng rồi.....” Triệu Chi Dương thì thào lập lại câu nói, nhìn những binh sĩ đang tung hô vang trời mớ...